Bản dịch của Trương Việt Linh

Con nhà ai thất thểu
Aó rách nón tả tơi
Chợt từ phía nam đến
Gặp ta than thở lời
Thưa tôi sớm vất vả
Làm nghề bói nghề y
Nhà nghèo lên kinh ở
Kinh kỳ chẳng ai ốm
Thầy lang nhiều dẫy đầy
Bơ vơ nhìn quê cũ
Mịt mùng mây trắng bay
Bán tráp ăn qua bữa
Hôm sau đói một ngày
Gặp người thêm mừng hụt
Giọng nói đã khàn ngay
Ơi hãy cầm nước mắt
Bữa cơm ăn cùng tôi
Kiếp người như quán trọ
Có ai giàu cả đời
Thong thả đừng nuốt vội
No quá khéo hại người