Bản dịch của Thuỵ Anh

Khi vừng đông cháy, cháy bừng, rừng thôi mơ ngủ
Trùm cả rừng thông tỏa sáng rạng ngời
Khi trên sông bóng thông ngả đôi nơi
Khi ánh sáng chạy về phố quê bé nhỏ
Khi người lớn, trẻ con cười hớn hở
Đón mặt trời trên sân nhỏ vắng hoe
Tôi bước lên đồi đầy sảng khoái say mê
Nhìn thế gian trong ánh ngời tuyệt sắc

Những căn nhà gỗ, những thân cây, đồng cỏ trổ hoa, trên cầu dáng ngựa -
Ở nơi nào tôi cũng nhớ khôn nguôi
Với nét lộng lẫy này tôi mà nguội lạnh rồi
Hẳn không vẻ đẹp nào tôi còn tạo ra được nữa!