Đôi mắt em như lửa - hồn tôi chìm trong mắt em nhìn
Xin đưa em rời xa tôi, để tôi không bắt lửa cháy lên như than
Tôi là cây đàn luýt mang trong mình tất thảy những giai điệu của thế gian
Là nhạc cụ của em, sẵn sàng tấu lên những gì lòng em khao khát
Xin đưa em rời xa tôi, xin đưa em gần lại bên tôi
để em thiêu cháy tôi, để em làm tôi lạnh cóng!
Người yêu ơi, tôi là Khát Muốn,
giữa hai mùa Xuân, Thu tôi là ranh giới mong manh
Kìa em, đàn đã lên dây, dây đàn đã căng rồi
niềm hưng phấn của em xin hãy chiếm hữu người tôi
Cho những ngày yêu của cuộc đời tôi, trong khúc ai điếu cuồng điên cực điểm
Xin đưa em gần lại bên tôi, xin đưa em rời xa tôi!
Như buổi chiều mùa thu bùng cháy
Xin để mình có đôi
khi những cơn gió hân hoan làm tung bay lá cờ của hai ta đỏ như màu máu
Rồi trở lại lặng yên
và qua ánh chiều chạng vạng tôi được thấy em trở bước quay về
Em, người cuối cùng trên thế gian này theo dấu chân tôi
vì tuổi trẻ và đam mê
Bài thơ trên nằm trong tập "Vườn hoan lạc của Fridolin và bức hoạ của Dalmålningar" (Fridolins lustgård och Dalmålningar på rim) xuất bản năm 1901
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]