Bị phù thuỷ mùa đông
Phù phép, rừng đứng đó
Trùm mũ lông tuyết nhũ
Lặng lẽ và im lìm
Lấp lánh đời thần tiên
Đứng đó, bị phù phép
Chẳng sống mà không chết
Say giấc ngủ diệu huyền
Sợi xích bông xốp nhẹ
Quấn quýt buộc quanh mình...
Mặt trời đông he hé
Rọi tia sáng xiên nghiêng
Rừng chẳng động tán cành
Chỉ bừng lên, lấp lánh
Trong sắc đẹp chói chang
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]