Bản dịch của Thuý Toàn

Ngày theo ngày bỏ đi, đơn điệu và nhanh chóng, không để lại một dấu vết gì.
Cuộc đời qua nhanh kinh khủng, nhanh và không tiếng động, giống như dòng nước suối chảy xiết trước ngọn thác đổ.
Cuộc sống nhỏ giọt đều đặn và trơn tru giống như hạt cát trong chiếc đồng hồ cát trong bàn tay xương xẩu của thần chết nắm giữ.
Khi tôi nằm trên giường và màn tối vây bủa tứ phía, tôi thường có cảm giác nghe thấy tiếng rì rầm yếu ớt và không ngừng của cuộc đời đang trôi đi.
Tôi đầu hàng: cái hình hài bất động ấy đứng ngay bên cạnh giường tôi, một tay nắm chiếc đồng hồ cát, tay kia đưa ra bên trên quả tim tôi.
Quả tim tôi giật giật và rúc vào lồng ngực, dường như cơ hồ vội vã đập nốt những nhịp đập cuối cùng.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]