Tình yêu tôi là cơn đau vật vã,
Cần chữa nhanh, đang nhức nhối đêm ngày.
Thuốc chữa nó không phải gì xa lạ:
Chình là điều làm khổ có lâu nay.
Và chạy chữa cho tình yêu, lý trí
Đã mất công khuyên nhủ biết bao điều
Nhưng bất lực, đành bỏ đi: Âm ỉ,
Tôi một mình đau khổ với tình yêu.
Rồi từ đấy bệnh tình yêu thêm nặng,
Trái tim tôi thêm vật vã, đau buồn,
Nhân lý trí bỏ tôi đi, thừa thắng,
Cảm xúc và lời không ai giữ, cứ tuôn.
Và rất lâu, tôi- người lý trí-
Cứ lầm tưởng người tôi yêu chung thuỷ.