Nước nọ có bà già
Giàu, cô đơn, keo kiệt
Đang khoẻ mạnh, bà ta
Một hôm lăn ra chết

Thế là trơ một mình
Buồn rầu và đơn độc
Con chó quý của bà
Có tên là Bunđốc

Bà già ấy có nhiều
Cháu gần xa già trẻ
Nghĩa là có đủ người
Để tranh nhau thừa kế

Bà già ấy có nhiều
Vàng và tiền, vì vậy
Ai cũng mong đến ngày
Đọc chúc thư bà ấy

Nhưng than ôi, mọi người
Bực mình và xấu hổ
Khi biết gia tài bà
Chỉ dành cho con chó

Các luật sư bó tay:
Chúc thư bà xem kỹ
Thấy hợp pháp, và rồi
Đủ dấu và chữ ký

Trước khi chết, bà già
Đã làm chúc thư nọ
Vì bà muốn dát vàng
Lên khắp người con chó

Chó thì cần gì tiền?
Để mua đồ, may mặc?
Xưa nay chó và mèo
Không cần gì tiền bạc

Thế mà con chó này
Đã trở thành triệu phú
Chiếc mũi hếch hếch thêm
Hơn những ngày có chủ

Theo yêu cầu chúc thư
Nó cần người phục dịch
Dẫn nó đi chơi rông
Xem chạy thi, xem kịch

Nó ở chính trung tâm
Nhà vừa sang vừa cổ
Có đầu bếp hàng ngày
Làm món ăn cho nó

Sáng: phomat Hà Lan
Trưa: batê, xúc xích
Tối: thịt băm, tất nhiên
Ăn bao nhiêu tuỳ thích

Nó đi nghỉ mùa hè
Và hàng tuần, chủ nhật
Thợ cắt tóc đến nhà
Cắt kiểu đầu mốt nhất

Bunđốc có vila
Có xe hơi và có
Cả chiếc áo đuôi tôm
Được may theo kiểu chó

Bunđốc uống cốctây
Trong những lần chiêu đãi
Và chẳng thèm ngoái nhìn
Các bạn xưa chó cái

Là một chủ nhà băng
Nó vào câu lạc bộ
Của những tay cực giàu
Và học luôn ở đó
Cách giận dữ sủa to
Khi nghe từ "tiến bộ"
"Hoà bình" và "tự do"...

Các báo luôn tranh nhau
Phỏng vấn ngài Bunđốc
Để ngài chó trình bày
Quan điểm cùng bạn đọc
Về hoà bình, chiến tranh
Về đất đai, tài sản...

Nghĩa là nó bây giờ
Trong thế giới tư bản
Thành nhân vật nổi danh
Có quyền và tiếng nói...

Ở nước ấy đồng tiền
Không gì không làm nổi

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]