Anh biết em khó ngủ
Vì ngột ngạt trong phòng,
Vì con muỗi dai dẳng
Cứ bay hoài trên không.
Hãy lại gần cửa sổ:
Đêm tĩnh lặng làm sao!
Mặt trăng đang chiếu sáng
Con đường sau bờ rào.
Bậc thang không cọt kẹt,
Vườn cây ngủ bình yên,
Chỉ mờ mờ thấp thoáng
Kho chứa cỏ màu đen.
Hãy cùng anh ra đó,
Một nơi nghỉ yên lành.
Bên chúng ta luôn có
Bác gác già đứng canh.