Bản dịch của Tế Hanh

Trong chiếc đồng hồ cát
Cát đã chảy hết rồi,
Người vợ hiền, em hỡi!
Anh sắp chết đến nơi.

Cái chết chia rẽ ta,
Có ích gì, chống lại?
Thân thể lìa linh hồn,
Linh hồn đầy sợ hãi.

Cái chết đuổi linh hồn,
Khỏi căn nhà quen thuộc.
Linh hồn run lẩy bẩy
Hỏi: Tôi sẽ đi đâu?

Ta chống cự được nào,
Vùng vẫy cũng vô ích,
Anh và em cuối cùng
Phải cùng nhau ly biệt.