Bản dịch của Tản Đà

Nhà ai, cô gái nhớ chồng,
Đêm thu đập lụa, lạnh lùng gió trăng?
Chày giơ nện đá phăng phăng
Tháng tám, tháng chín, đêm hằng dài thay.
Luôn luôn nghìn vạn tiếng chày,
Chày thêm một tiếng, thêm đầy sợi tơ,
Sáng ra đầu đã trắng phơ.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]