Bản dịch của Quang Chiến

Chúng ta đã đi qua mùa hè và những cuộc trò chuyện miên man. Tuyết trời đùa rỡn trong bờm ngựa, và các vi sinh vật bám chặt vào lưỡi tôi ngay khi tôi mở miệng để giới thiệu tên mình. Một con tàu hàng nằm yên trong vịnh như một bài vị đã han rỉ, một nỗi đau tổn thất đang bị khoét sâu thêm. Ly rượu vô tình va đập vào răng tôi tạo ra một âm thanh nối tiếp cho khúc nhạc dạo đầu. Tôi thử mường tượng mình là cái xương trong một cơ thể lớn lao hơn. một sợi dây đàn trong dàn đồng ca huyền diệu với vô vàn giọng điệu và những tiếng ngân nga mềm mại du dương của những người đã khuất.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]