Ngong ngóng quê nhà xa mênh mang,
Thực ra chỉ cách mỗi đèo Ngang.
Đường về rảo gót ba ngày tới,
Cam chịu nhớ thương bốn năm tràng.
Biển xanh đảo Én thu se lạnh,
Trời trắng sông Ròn sóng ầm vang.
Ngoài ấy, trong này, sao cách biệt,
Phong cách con người hoá dở dang.