1
Tôi nhớ Trần Thiệp mấy nghìn năm trước
Tôi nhớ Ngô Quảng trước mấy nghìn năm
Những bậc tiền phong của bạo động nông dân
Xuất thân dân cày, họ từng xưng vương tước
Không chịu nổi Tần Thuỷ Hoàng áp bức
Trên ruộng đồng, hẹn ước: “Phú quý chẳng quên nhau!”
Khi lũ ngoại xâm hung dữ, Hung Nô
Toan cướp thiên hạ của Tần triều, xâm lăng phương Bắc
Tần Thuỷ Hoàng xây trường thành Vạn lý
Khiến dân cày khắp thiên hạ phải phục dịch long đong
Họ bèn đẵn gỗ làm quân, dựng cây làm cờ xí
Đêm tế cờ, lửa rực cháy bầu không
Hổ báo trong rừng đều kinh động
Binh tướng Tần triều khiếp sợ, tan
Và thế là thành công bạo động
Và giang sơn Tần chúa tiêu vong
2
Người Trung Hoa đông bốn trăm triệu
Dân cày trên tám chục phần trăm
Trên ba trăm hai mươi triệu nông dân
Ngày nay họ ra sao, sinh sống?
Trước hết hãy xin nói về miền Bắc
Cảnh nông dân thực đau xót vô vàn
Đói không có ăn, rét không có mặc
Có khi cả làng tan tác tha phương
Nhà họ ở, phên xiêu mái đổ
Còn con cái sống như heo chó
Cơm họ ăn, vỏ cây rễ cỏ
Và áo quần tả tơi, lam lũ
Còn miền Nam? Dẫu khá hơn đôi chút
Cảnh làng quê vẫn da diết thương tâm
Nam Trường Giang tôi đã đi hầu khắp
Có nhà nào mới dựng dưới mười năm!
3
Cuộc sống nông dân vì sao thê thảm vậy?
Vì bạn hỡi, Trung Quốc nay có vô số Thuỷ Hoàng!
Thêm lũ đế quốc nước ngoài ngang ngược, bạo tàn
Gấp năm triệu lần giặc Hung Nô thuở ấy!
Chính sách pháo hạm chúng đè đầu cưỡi cổ
Kinh tế xâm lăng hút khô máu chúng ta
Bầy chó chúng nuôi: quân phiệt, mại bản, quan liêu, địa chủ
Là vô vàn Thuỷ Hoàng mới đẻ ra
Nhưng dân cày ta hơn ba trăm hai mươi triệu
Cùng quyết đấu, tôi không tin ta đành chịu bó tay
Tôi không tin ta không sao dậy nổi, suốt đời
Trong chúng ta vĩnh viễn không thể sinh ra Trần Thiệp, Ngô Quảng
Huống hồ ta còn trăm triệu công nhân
Sẽ giúp ta cách đấu tranh: súng bom, phi pháo
Bạo động nông dân do Công nhân lãnh đạo
Là cứu tinh ta, là sức mạnh cải tạo cả hoàn cầu!
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]