Bản dịch của Phan Ngọc

Tinh mơ ngồi, bệnh, mệt,
Bài “Xuân sớm” đến đây.
Lữ khách buồn da diết,
Già bám theo thân này.
Hồng khiến đào thêm tươi,
Liễu xanh lá càng mới.
Nhớ làng cũ khôn nguôi,
Bốn biển còn gió bụi.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]