Khi về nhà, đi cùng em, anh tiễn
Con đường quen đầy bụi, chúng mình qua
Em cứ ngỡ như tấm vải màu trải khắp
Đồng cỏ mùa xuân xanh biếc, mượt mà.
Bao khoảng cách xa xăm trên trái đất
Con đường xa có nhiều đến vô cùng
Nhưng vì sao, vì sao gần nhà em đến thế
Ngắn làm sao, ngắn quá, hỡi con đường.