Thời gian yên vị bằng biểu tượng:
Con người là cái đinh vít nhỏ
Bản thân tôi
Cũng đã trở thành cái đinh vít nhỏ
Đã cố hết mình
Để trở nên nhẫn nhục

Và suốt cuộc đời
Tôi đã bị trừng phạt
Vì chính điều đó
Nhưng tôi đã như lò xo
Bật dậy
Tin tưởng ở con người

Và xin cúi chào các anh
Những cái đinh vít nhỏ
Những hình nhân đội mũ

Các anh cứ sờn mòn
Các anh cứ han gỉ
Cứ ngoan ngoãn thừa hành
Những gì được giao

Tôi biết
Các anh cần tồn tại
Nơi người ta vít chặt
Tại bếp dầu lửa
Tại nơi treo đồng hồ
Tại vòi nước
Tại màn hình
Tại nắp hố xí
Với các anh điều đó
Tự nhiên
Như hít thở
Tranh luận
Với đinh vít nhỏ
Là điều vô tích sự
Nó lặng im
Nơi nó là đinh!

Vinh quang thay
Tâm lý học đinh ốc!
Hãy ngủ yên
Với những khẩu hiệu:
- Không phải việc chúng tôi!
- Hãy để mặc ai kêu
Những bất công ở đời!
- Hãy để những con đường
Uổng công mời gọi!
- Tôi không tin
Rằng mình đang bị trói!

Nhưng tôi hiểu lương tâm thời đại
Tôi không tin đinh vít mãi nín câm
Hãy chia tay với thế giới cũ mòn
Bạc phếch bởi những công thức

Tôi không tin
những kẻ complet, cravate
Trước microphone
Nói với hành tinh những điều dữ dội
Nhưng lái ô tô đời mới
Mà họ yêu thiết tha

Tôi không tin
Họ giữ trên vai
Trái đất đang thẳng căng hết mực
Từ biển nọ đến biển kia
Sôi sục

Không khi nào những cái đinh vít nhỏ
Tưởng tượng ra
Những gì chúng ta đã làm
Những gì chúng ta đang làm

Thế kỷ XX
Rơi rụng
Những biểu tượng gỉ han
Cầu hạnh phúc cho ai
Thông minh
Mạnh mẽ!

Văn học nước ngoài, số 2 - 2005