Phùng Thiệu Chính, gần đây,
Thích vẽ loại chim dữ.
Ngài trưng hình này ra,
Đúng là cái nói đó.
Nó có một vẻ riêng,
Rất trong, lòng ngưỡng mộ.
Nhanh như ngựa đường dài,
Vẻ hệt giống tướng võ.
Cung Ly Sơn, nhớ xưa,
Đồ Hàm Nguyên đông chở.
Vật này theo bên vua,
Trời lạnh, cuộc săn mở.
Lúc đó tài khác thường,
Trăm trúng, khoẻ mà có.
Nhờ mực nổi lên hình,
Kẻ biết thường trăn trở.
Loạn lạc ít ngày yên,
Xương già núi đồi ủ.
Bay lên đậu trên tay,
Vì vua trừ được thỏ.