Bản dịch của Phạm Doanh

Hổ dữ nhờ cái uy,
Thường rình bất ngờ chộp.
Gầm gừ như sấm vang,
Thế vững bàn chập đạp.
Đang ở chỗ nghỉ ngơi,
Mắt sáng chẳng ngừng chợp.
Người má tính như ri,
Đủ để gây ác nghiệp.