Bản dịch của Pháp Hoan

Khi ngày đến và chúng ta tự hỏi,
Nơi nào ta có thể tìm thấy ánh sáng giữa bóng tối mịt mùng?
Mang mất mát trên lưng,
Vượt qua muôn trùng sóng
Trước mưa gió bịt bùng ta không hề nao núng
Và ta biết được rằng:
Không phải lúc nào niềm thinh lặng
Cũng là hoà bình
Và những chuẩn mực và khái niệm của sự công minh
Cũng là công lý
Nhưng thứ thuộc về ta là hừng đông thế kỷ
Trước khi chúng ta biết
Trước khi chúng ta hay
Vượt qua bao chướng ngại chúng ta bay
Lên cao và chứng kiến
Một quốc gia vẫn chưa được hoàn thiện
Nhưng không hề tan hoang
Là những người thừa kế chúng ta đang
Bước vào thời đại mới
Nơi một cô bé gầy gò yếu đuối
Với tổ tiên là những người nô lệ da đen
Được nuôi nấng bởi một bà mẹ đơn thân
Có thế ước mơ được trở thành tổng thống
Và hôm nay thấy bản thân mình đang đứng
Ở chính nơi đây
Để được đọc những lời này trước mặt thính chúng.
Dẫu biết rằng đường còn xa vạn dặm
Để đạt đến trinh nguyên và sự vẹn toàn
Nhưng điều đó không hề có nghĩa rằng
Chúng ta đang đấu tranh để dựng nên một liên minh hoàn hảo
Thay vào đó chúng ta đang tranh đấu
Để tạo nên một quốc gia
Đa sắc tộc, đa văn hoá, đầy nhân phẩm và lòng vị tha
Vậy nên chúng ta đưa mắt nhìn về phía trước
Mà không nhìn vào những gì đang cản bước
Xoá bỏ những trở ngại và hướng đến tương lai
Bởi chúng ta biết được những gì thuộc về ngày mai
Và gạt sang một bên những gì còn khác biệt
Đặt xuống đạn dược
Vươn cánh tay ra
Sống trong an ổn và hài hoà
Và để thế giới thấy được rằng đây chính là chân lý:
Dẫu ta có buồn đau, ta vẫn không nhụt chí
Dẫu ta có khổ luỵ, vẫn hy vọng khôn nguôi
Dẫu sức lực cạn rồi, ta vẫn không dừng lại
Rằng nếu chúng ta đứng bên nhau, mãi mãi
Thời hoa trái sẽ là chiến thắng và niềm vinh quang
Chẳng phải vì chúng ta không biết đến thất bại và tai ương
Mà chỉ vì chúng ta không bao giờ gieo rắc
Vào trái tim con người sự chia cắt
Và nỗi căm thù.
Thánh thư đã nói với ta rằng
Hãy hình dung những người đàn bà và những gã đàn ông
Ngồi dưới tán cây nho và cây vả
Và không ai sẽ làm hại ai cả
Rằng nếu chúng ta sống đúng với thời đại của mình
Thời chúng ta sẽ nhân về ánh quang vinh
Không phải từ thanh kiếm mà từ những cây cầu ta đã dựng
Rằng lời hứa đi vào vùng đất thánh
Và ngọn đồi thế kỷ chúng ta leo
Chỉ khi nào chúng ta dám khát khao.
Bởi một công dân Mỹ không chỉ có mỗi niềm tự hào
Mà chúng ta nhận được
Mà trên hết chúng ta cần dấn bước
Vào quá khứ để sửa chữa những lỗi lầm
Chúng ta đã thấy được những thế lực muốn đạp đổ đất nước dưới lòng bàn chân chân
Thay vì muốn cùng nhau chia sẻ
Dẫu cái giá phải trả là cả một quốc gia, một tiến trình dân chủ
Nhưng nền dân chủ chỉ có thể bị trì hoãn một thời gian
Mà sẽ không bị đánh đổ hoàn toàn
Với niềm tin và chân lý
Chúng ta sẽ cùng nhau dựng xây nên ý chí
Và lịch sử sẽ trừng mắt nhìn chúng ta
Khi chúng ta dõi mắt về phương xa
Để đón chờ một bình minh mới.
Và đây là kỷ nguyên của sự cứu rỗi
Và chúng ta sợ hãi khi nó mới hình thành
Bởi chúng ta chưa chuẩn bị tinh thần
Để trở thành kẻ kế thừa những khắc giờ tăm tối
Nhưng chúng ta đã tìm thấy một sức mạnh mới
Để viết nên một trang sử huy hoàng
Để hiến tặng hy vọng và nỗi hân hoan
Và có một lần chúng ta thầm tự hỏi
Làm thế nào ta có thể đánh bại
Trước những mối tai ương
Nhưng giờ đây ta có thể khẳng định hoàn toàn
Rằng tai ương không thể đánh bại chúng ta được?
Rằng chúng ta sẽ hướng về phía trước
Mà không lùi lại đằng sau
Một quốc gia bầm dập nhưng vẫn ngẩng cao đầu
Một quốc gia vị tha và dũng mãnh
Một quốc gia tự do và kiên định.
Và chúng ta sẽ không quay lại từ đầu
Vì những lời hăm doạ
Bởi ta biết nếu chúng ta do dự
Thời con cháu chúng ta sẽ lãnh đủ
Và những sai lầm của chúng ta hôm nay
Sẽ là gánh nặng của chúng ở tương lai
Nhưng có một điều chúng ta luôn chắc chắn
Rằng nếu chúng ta kết hợp được sức mạnh
Cùng với lẽ phải và lòng khoan dung
Thời tình yêu chính là di sản chung
Mà chúng ta để lại
Và chúng ta sẽ đổi thay mãi mãi
Quyền của những đứa trẻ sắp sửa được sinh ra
Và đất nước của chúng ta
Sẽ tốt đẹp hơn đất nước mà cha ông ta để lại
Và mỗi hơi thở từ bộ ngực đồng đôi tay ta vỗ mãi
Và nâng thế giới lên trên miền sáng tươi
Và chúng ta sẽ vươn lên từ những ngọn đồi
Ở miền viễn tây vàng óng
Và chúng ta sẽ vươn lên từ vùng đông bắc gió lộng
Nơi cách mạng ra đời
Và chúng ta sẽ vươn lên từ những thành phố rạng ngời
Miền trung tây xa ngái
Và chúng ta sẽ vươn lên từ miền Nam nắng cháy
Và tất cả sẽ hoà giải và dựng xây
Từ mọi ngõ ngách của đất nước chúng ta đây.
Những con người xinh đẹp và đa dạng
Sẽ hiện lên cùng ánh sáng
Đầy thương tích nhưng vẫn đẹp xinh
Khi ngày đến và chúng ta bước ra khỏi bóng tối xung quanh
Hiên ngang và rực rỡ
Trước một hừng đông mới mẻ
Đang dần hiện ra
Bởi ánh sáng luôn có mặt nếu ta
Dám nhìn thẳng vào nó
Bởi ánh sáng luôn có mặt nếu ta
Dám trở thành chính nó.