Đột nhiên, từ màu xanh cây cỏ trong khu vườn
có thứ gì đó, không ai biết, vừa biến mất;
ta cảm nhận nó đang tiến lại gần cửa sổ phòng khách
rồi tuyệt nhiên im ắng. Trong khu rừng kế bên

tiếng con chim choi choi vút lên gay gắt,
làm ta nhớ đến thánh Giê-rô-mi-nô thuở nao;
tiếng hót đầy hắng hái và cô độc
kêu gọi cơn mưa trút nước từ trên cao

đổ xuống. Và hai bên tường trong căn phòng lớn
treo những bức ảnh đang lùi dần ra xa,
như thể không được phép nghe thấy cuộc trò chuyện của ta.

Giấy dán tường bạc màu im lìm phản chiếu
làn ánh sáng mờ ảo từ những buổi chiều xưa,
trong thời khắc đầy sợ hãi khi còn là trẻ thơ