Có những ngày mùa đông không tuyết
trong đó đại dương là bà con gần gũi với một đất nước miền núi
được phủ che bằng các đồ trang sức bằng lông màu xám
một khoảnh khắc ngắn màu xanh, nhiều giờ dài với các đợt sóng như các linh miêu xanh xao
tìm kiếm vô ích một chỗ dựa trên sỏi bờ biển
Các ngày ấy những xác thuyền đắm rời đại dương để đi tìm chủ tàu buôn, đến sống trong tiếng ồn ào thành phố
và các đoàn thuỷ thủ vút bay vào đất liền, còn nhẹ thoáng hơn là khói các tẩu thuốc hút
Chính tại phương Bắc mới có những con linh miêu thực, móng vuốt mài sắc và cặp mắt mộng mơ
Tại phương Bắc, sống tại trong hầm mỏ, ngày cũng như đêm
Tại đó, người độc nhất được sống sót có thể ngồi gần bên lò sưởi của bình minh phương Bắc và ngồi nghe khúc ca của những người bạn đã chết cóng từ lâu
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]