Khi anh gặp lại con đường
sau cuộc gặp gỡ tình duyên
tuyết rơi quay vòng trong gió
Vậy là mùa đông đến
họ siết chặt ôm nhau
Một đêm trắng chói sáng
Anh bước mau, bước vui
Cả thành phố
dường xuôi con đường thoai thoải
Những nụ cười trao cho
ai cũng vui vẻ mỉm cười
sau cổ áo đứng của mình
Đó là tự do!
Và những dấu hỏi hát ca
chào sự có mặt Thượng đế
Phải chăng anh nghĩ vậy?
Một điệu nhạc thoát lên
để đi những bước dài
vào với cơn bão tuyết
thảy đều quy tụ vào nốt
doMột giờ vượt qua sự đau khổ
Mọi thế đều thấy dễ
Mọi người đều mỉm cười
sau cổ áo đứng của mình
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]