Mưa nện trần xe
Bão gầm. Đường cái đánh dấu từng bước một
Người ta bật đèn pha lên ngay giữa ngày hè
Khói rập xuống lò sưởi
Mọi cái gì sống đều tự vùi mình, khép lại
Một cử động bên trong xe, cảm thấy cuộc đời gần lại
Chiếc xe gần như mù quáng. Nó ngừng
thắp ngọn lửa riêng và hút thuốc
dọc các cửa kính nước vẫn chảy như suối khe
Một lối mòn trong rừng, tách ra uốn ngoằn ngoèo
gần cái hồ hoa súng
dãy đồi dài mờ đi dưới mưa
Trên cao yên nghỉ những chồng đá lưu niệm
thời đại đồ sắt, trong khi ở đây đã từng có
nhiều cuộc chiến tranh bộ lạc, một Công-gô giá buốt hơn nhiều
Nguy biến từng lùa các đàn súc vật và những con người
góc gách đầy những tiếng thầm thì yên ổn sau vách đá
yên ôtn trong cây ngấy gai và trong hang đỉnh núi
Một sườn dốc tối tăm, một kẻ nào đó tiến lên
leo vụng về kéo cái khiên trên lưng
cũng là điều mà anh nghĩ trong chiếc xe đứng lại
Ban ngày hiện lên, anh vặn cửa kính xuống
Như tiếng sáo thổi, con chim nói một mình
dưới cơn mưa âm thầm dần dần càng mỏng manh
Mặt hồ nước dãn ra. Giữa bầy hoa súng
trời gió bão nói thầm với bùn đen
Rừng hé mở từ từ các cánh cửa
Sâms rơi thẳng xuống phút giây tạm lắng
Một tiếng rú đanh tai rồi đến khoảng trống không
những giọt mưa cuối cùng đặt mình xuống êm ả
Anh ta lắng nghe trong lặng im câu trả lời lả tả
Từ xa. Như một giọng to của trẻ nhỏ
Một tiếng bò rống lên từ dãy đồi
Âm vang của những tiếng kêu kết dính
Một tiếng còi khan khản thời kỳ đồ sắt
Có lẽ cũng từ trong sâu thẳm đáy lòng anh ta
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]