Ở nơi này từ những bước đầu tiên
Mắt Giăng ngập ngừng giữa nhiều kỳ diệu
Ánh sáng màu hồng làm cho nó chói
Đến nỗi mắt không dám nhìn quanh

Lạ lùng thay các tiên không trốn anh
Mà còn vây anh bằng dáng điệu nhịp nhàng con trẻ
Vừa đùa giỡn các cô gái mỹ miều hay nói đó
Vừa kéo anh đi sâu vào hòn đảo thần tiên

Nhưng sau khi Giăng đã hết ngạc nhiên
Anh tỉnh dậy như sau cơn mơ đẹp
Khi anh nhớ lại I-lu thắm thiết
Thì lòng anh trở nên tuyệt vọng làm sao

"ÔI, trong xứ sở mà tình ái là vua
Có lẽ nào tôi cứ sống suốt đời đơn chiếc?
Tất cả gì tôi thấy đều làm tôi biết
Rằng chỉ có đối với lòng tôi hạnh phúc mới trốn đi!"

Ngay giữa xứ tiên có một cái hồ
Giăng Dũng sĩ bước đến bờ, sầu muộn
Anh lấy từ ngực ra đóa hoa hồng thắm
Hái trên mộ I-lu và nói với hoa:

"Hoa em, của cải độc nhất của anh, tro lạnh của tình yêu!
Chỉ anh con đường! Anh đi theo hoa nhé"
Anh vứt đóa hoa hồng trên hồ nước
Chỉ còn tí nữa là anh cũng nhảy xuống với hoa

Việc xảy ra thế nào? Anh thấy gì? Kỳ diệu làm sao!
Đóa hoa biến thành I-lu xinh xắn!
Trông thấy nàng anh Giăng liền nhảy xuống
Và giải phóng cô gái đẹp ra khỏi sóng hồ

Nhưng nước hồ là Nước Tuổi Xuân
Chỉ cần một giọt để làm cho tất cả đều trẻ lại
Từ cõi người chết đã hồi sinh cô gái
Cô gái mà bụi tro đã nuôi đóa hoa hồng

Với cái gì tôi cũng đều có thể xây dựng câu chuyện kỳ quan
Trừ với nỗi vui mừng của Giăng Dũng sĩ
Khi anh đưa được I-lu lên bờ nghỉ
Và thắm thiết hôn môi nàng

Trời ơi, sao I-lu xinh đẹp dễ thương
Quanh nàng mắt ai cũng nhìn nàng đắm đuối
Các cô tiên chọn nàng làm hoàng hậu
Các cậu tiên đều chọn Giăng làm vua

Giữa đám người vui sướng say sưa
Trong cánh tay quý của I-lu yêu dấu
Giăng Dũng sĩ ngự trị như ông hoàng tốt số
Trên các vị tiên và trên đất nước đẹp tươi

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]