Như thường ngày, sáng sớm hôm sau
Mặt trời mọc lên, nó không nghe gì hết
Cũng không thấy cái gì bình minh thường nghe thấy
Khi nó mới hửng ở chân trời
Tiếng còi réo nghe chơi vơi
Nghe tiếng còi các cậu trai đều đứng dậy
Cẩn thận mài thanh kiếm cho sắc lưỡi
Và thắng yên trên lưng ngựa nhanh tay
Vua thấy phải cùng đi và vua đòi
Đi với đoàn quân và tham chiến
Không thể được, vì người chỉ huy quân lính
Đã nói với nhà vua những lời khuyên:
"Tâu Bệ hạ, tôi thấy ở sau thì hơn
Không tham chiến được vì tay Bệ hạ yếu
Nhờ thời gian lòng dũng cảm nhà vua không thiếu
Nhưng năm tháng đã lấy mất sức Bệ hạ rồi
Đặt chính nghĩa vào trong tay chúng tôi
Chúa Trời giúp chúng tôi, mặt trời sẽ không lặn
Nếu chúng tôi không tống được kẻ thù đi hẳn
Nếu chúng tôi không trao lại ngôi báu cho vua"
Kỹ sĩ Hung nhảy lên yên ngựa tức thì
Và xông về phía những thằng côn đồ Thổ
Chúng ở không xa, cũng mau gặp gỡ
Người truyền lệnh gửi cho lính Thổ lời thách của người Hung
Loa Thổ nhận lời và lệnh giáp chiến kèn rung
Cảnh ồn ào ghê gớm báo tin trận đánh
Tiếng hét to vỡ ngực, loang xoang kiếm chạm
Phía người Hung đó là hiệu báo đánh nhau
Họ đạp đinh thúc ngựa vào lưng ngựa cho mau
Đất chuyển mình dưới trăm nghìn móng sắt
Phải chăng móng ngựa xé sâu lòng đất
Khi tiếng ồn ào báo tin những chuyện kinh hồn?
Tên tướng Thổ Nhĩ Kỳ có bảy đuôi sam
Dạ dày hắn ta chứa chừng nửa đấu
Mặt rượu thịt của hắn ta sáng lóa
Tưởng chừng như chín ửng một quả bầu
Tên tướng bụng phệ dàn quân
Thẳng tắp để sắp sửa vào trận đánh
Hắn ra lệnh. Vô ích, vì quân ta xông đến
Bọn thù ta bị cắm đứng giữa trận tiền
Kinh hãi thay khi quân ta hùng dũng tiến lên
Sau đó hàng ngũ rộn ràng khủng khiếp
Bọn Thổ trào mồ hôi huyết
Đồng xanh tràn ngập một biển cả máu đào
Ngày hôm nay nóng bức làm sao
Xác quân thù chất cao thành núi
Tên pa-sa bụng phình sấm sét
Chưa chết: hắn vung lưỡi kiếm về phía anh Giăng
Giăng không còn giữ được tính dịu hiền
Bước đến gần tên pa-sa, anh nói:
"Này, mi tưởng mi to quá, một người không đọ nổi!
Chờ một tí, ta sẽ bổ đôi mi!"
Nói xong Giăng cũng làm tức thì
Anh chặt tên pa-sa Thổ ra thành hai mảnh
Hai bên hông ngựa máu hồng lênh láng
Rơi hai mảnh thân pa-sa. Bẩm quan lớn, kính chào!
Bọn Thổ nhát gan trông thấy tướng rơi đầu
Liền quay ra sau và bỏ chạy
Cố nhiên chúng sẽ còn ở đấy
Nếu quân ta không tóm được cả binh đoàn
Tóm được cả, và cả một đám hoa rất xinh!
Người ta tưởng là trong cánh đồng phù dung vậy
Chỉ còn một thằng phi ngựa bụng kề sát đất
Giăng xộc thẳng vào và buộc trói cánh gà
Tên chạy trốn là con trai tướng Thổ Nhĩ Kỳ
Nhưng có một bóng trắng gì trên tay hắn?
Đó là con gái yêu vua nước Pháp
Cô gái ngất đi, cô chẳng biết gì
Giăng tóm được tên Thổ sau khi giục ngựa phi
Anh hét: "Đứng lại, thằng kia đứng lại!
Ta bổ xác mày nếu mày còn chạy
Mở cho vong hồn mày con đường về thẳng âm ti"
Nhưng tên con thằng pa-sa không vâng lời
Nếu con ngựa hắn đi không quỵu xuống
Ngựa ngã lăn, ngựa chết, ngựa mệt luống
Rồi con thằng pa-sa lên tiếng than van:
"Ôi, thương tôi với, hiêp sĩ anh hùng
Thương cho tuổi tôi còn đang rất trẻ
Tôi còn rất non và cuộc đời tôi, tôi quý
Tiền của, tôi xin dâng, nhưng cho tôi lại cuộc đời!"
"Này tên ngu si hèn nhát, tao đâu cần tiền của mi
Mi không đáng cho tay tao xử chết
Cút cho nhanh và về đất nước
Nói cho thiên hạ hay những trò vừa xảy ra đây"
Giăng xuống ngựa, đến gần công chúa con vua
Anh thấy cặp mắt nàng say đắm
Nàng mở mắt và từ đôi môi thắm
Cùng lúc ấy nàng thổ lộ tâm tình:
"Người giải phóng em, anh là ai? không cần biết phân minh
Chỉ mong anh hiểu, em nợ anh nhiều lắm
Anh có thể đòi em biết ơn anh nồng thắm
Và nếu anh yêu, xin hãy là chồng em"
Giăng là người da thịt, anh đâu phải gỗ săn
Trong lòng anh nổi dậy một cơn bão táp
Nhưng nhớ lại I-lu xinh đẹp
Làm dịu cơn bão táp trong lòng anh
Giọng dịu dàng thương cảm anh nói với nàng
"Hoa hồng ơi, bước lên ngựa đi tìm vua đã
Nói chuyện với nhà vua, ta càng hiểu rõ"
Và cầm dây cương, từng bước chậm ngựa đi
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]