Bản dịch của Nguyễn Vũ Tiềm

Trận lũ qua rồi, hồ ánh bạc,
Trời lồng đáy nước đẹp hơn tranh.
Tóc râu mây nhuộm sầu nhân thế,
Dạo bước bến thơm dạ chẳng đành.