Bản dịch của Nguyễn Vô Cùng

Biệt ly chất chứa sầu tình
Đầy vơi rượu tiễn lung linh chén ngà
Quê người ngày tháng dần qua
Nước xưa giờ đã cách xa mịt mùng
Sông dài thẳng cánh buồm dong
Ngoài kia đầu bến ngựa hồng chàng đi
Nhớ nhung ngàn dặm sơn khê
Đăm đăm mắt ngóng mà tê tái sầu