Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Hải

Ta yêu trúc tôn giả,
Nóng lạnh chẳng luỵ thân.
Dầm sương tiết thêm cứng,
Dãi nắng lòng rỗng rang.
Dưới trăng bóng thanh mảnh,
Trước gió lời Phạm vang.
Sáng láng đầu gội tuyết,
Thong dong với rừng tùng.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]