Mấy dậm Hoa Sơn núi chập chùng, Hoàng Sào dấu cũ ở bên sông. Con người thủa ấy lên ngôi đế, Là gã xưa kia trượt bảng rồng. Câu nệ thói thường hư việc nước, Gió mây biến đổi bởi đường cùng. Từ xa muốn biết đầu đuôi chuyện, Ông lái tuồng như chẳng tỏ tường.