Bản dịch của Nguyễn Tùng Cương

Nhà hát kín người, lô gia lấp lánh;
Khu tầng dưới, khán giả còn nhốn nháo;
Nơi tầng trên, người xem nóng lòng chờ,
Cót két kêu, màn được kéo cao dần kìa,
Diễn viên nữ Istômina còn đứng đó,
Đèn chiếu rọi càng khiến nàng nổi rõ,
Trông nàng như không khí, nhẹ dễ bay,
Toàn thân chìm vào tiếng nhạc huyền diệu đang chơi,
Múa ở giữa bầy tiên luôn tay vẫy,
Nàng đứng nhón đầu ngón chân trên sàn gỗ,
Còn chân kia quay chậm đủ vòng tròn,
Nàng nhảy lên, chợt bay cao như chiếc lông con;
Thân nàng lúc xoắn lại, khi bung ra trước mắt,
Hai chân đập vào nhau nhanh thoăn thoắt.