Bản dịch của Nguyễn Tùng Cương

Cây bạch dương bị rìu sắc bổ vào thân,
Nước mắt trào ra chảy trên vỏ bạc;
Bạch dương ơi, đừng khóc lóc than phiền!
Vết thương nhẹ thôi, vào hè sẽ khỏi,
Cây sẽ khoe sắc, cành lá xanh rờn,
Chỉ có vết thương lòng là không bao giờ lành được.