Đêm hôm kia, em mơ thấy đôi ta,
Mình đi dạo dưới trăng gần đến sáng.
Anh mới nói: “Ơi người thương yêu dấu.
Anh và em có tình yêu với mùa hè!”
Mơn trớn khuôn mặt em là ánh trăng diệu huyền,
Gió ve vuốt hai vai em nhè nhẹ.
Em biết rằng không có gì đẹp hơn được
Cuộc tình muộn màng và hò hẹn đôi ta...
Và ta đâu cần giải thích sâu xa.
Ta từng trải qua biết bao thử thách...
Nếu em yêu, nghĩa là em chấp nhận
Con người anh như hiện hữu, không oán hận, kêu ca.
Ta giản đơn, tám chuyện gần, chuyện xa,
Em tưởng mình biết anh từ khi còn bé tẹo.
Đôi ta thành thiên đường khi tâm hồn đồng điệu...
Em vắng anh, như chim thiếu bầu trời bao la...
Khi đang mơ, ta dễ thả tự do
Những cảm xúc mà lý trí giam trong lồng kín.
Sao phải dối lòng mình, em không tìm ra nguyên cớ...
Tiếc là em mất ngủ nên ít có dịp mơ.
Đêm hôm qua, mắt em lại chong chong,
Trời sắp sáng, em vẫn không chợp mắt...
Tin chợt đến: “Ơi người thương yêu dấu.
Anh và em có tình yêu với mùa hè...”