1. Gần như đề vào albumTiếng sấm rền làm anh nhớ tới em
Với ý nghĩ: Chính nàng mong bão tố...
Một dải trời ánh lên màu rực đỏ
Và con tim, như ngày ấy, cháy bùng.
Chuyện như thế sẽ xảy đến vào ngày
Bỏ Moskva, em ra đi mãi mãi.
Và vội hướng đến đỉnh cao mơ ước
Em đánh rơi bóng mình giữa nhân gian.
2. Không đềTrong ngày hội giữa Moskva lạnh giá,
Nơi ngậm ngùi mình chia tay đôi ngả,
Và có thể, là nơi anh sẽ đọc
Bài thơ chia ly xuất bản lần đầu, –
Mắt ngỡ ngàng anh đọc – có gì đâu:
“Sao? Rồi ư?... Lẽ nào!” – “Là thật!”
Màu lam ngọc của trời thiêng trong vắt
Êm đềm lạc thú khắp quanh đây...
Không, chưa bao giờ chưa có một ai
Chia tay thế, và đó là phần thưởng
Cho chúng ta để nhớ chiến công này.
3. Thêm một lần nâng cốc Vì đức tin của em, vì tình anh chung thuỷ
Vì đôi ta hiện diện ở chốn này,
Dù ta bị bỏ bùa mãi mãi tính từ đây.
Nhưng thế gian này, than ôi, anh biết,
Không gì đẹp hơn mùa đông giá rét,
Không gì rối hơn thánh giá trên trời.
Không gì nhẹ hơn những vòng dây xích
Và những cây cầu dài nhất trên đời...
Uống vì những gì đang lặng lẽ trôi,
Vì chúng ta vĩnh viễn không gặp lại.