Trên bến sông mờ xanh cóng lạnh
Lấy tre mà bắc nhánh cầu dài
Thân tre ướt mù mịt mây
Sông dài vĩnh cửu gió bay vù vù
Nhiều mái lá đung đưa phần phật
Áo khoác bung lất phất bay bay
Sếu cò nước lũ tan bầy
Bờ sông sụt lở sấu đầy kiêu căng
Xe về tây bảo rằng đã khác
Sang phía đông không chắc được sao?
Đường Kinh Môn thông trên cao
Bao la sánh với nước trào biển dâng
Ánh mờ nhạt ẩn trong khoé mắt
Lữ khách lòng thấy rất bâng khuâng
Không có gì tẩy sạch lòng
Lối lên phía trước chỉ toàn đỉnh non.