Phong không đất trong phòng mọc được!
Khói trên non vương vất làm sao!
Rừng phong trong huyện vẽ đầu
Hứng thừa mới vẽ tranh sau bức này
Hoạ sĩ thì ngày nay đâu thiếu
Nhưng người tài có khiếu khó tìm
Bức tranh biểu lộ thân tâm
Biết ông cẩn trọng trong từng bút sa
Há chỉ Trịnh Kiền và Kỳ Nhạc
Nét bút ông xa vượt họ Dương
Núi kia Huyền Phố vừa nương
Nọ sông như tự Tiêu Tương mới tràn
Như đang ngồi dưới chân Thiên Mụ
Bên tai nghe vượn hú xa đưa
Nhớ về đêm trước gió mưa
Chắc là thần quỷ nhập vừa bút ông
Nguyên khí còn ướt trong bức chướng
Rõ ràng là trời cũng lệ rơi
Đình xuân hoa núi xa vời
Chiều về ông lão đơn côi trên thuyền
Dòng sông sâu chảy liền biển rộng
Góc đảo thu, bờ ruộng vẽ nghiêng
Tương Phi không gõ trống thiêng
Tới nay ban trúc khắp miền còn đây
Quan họ Lưu có tài thiên phú
Say mê nghề trong tuỷ truyền ra
Con trai hai cậu trong nhà
So về nét vẽ cũng là vô song
Cậu cả cực thông minh hiếm có
Vẽ bức cây cổ thụ trên cao
Mở lòng cậu út dồi dào
Vẽ tranh sư cụ còn bao tiểu đồng
Chùa Vân Môn vùng Nhược Da suối
Nơi bùn lầy nước nổi mình ta
Giày xanh vớ vải dần dà.