Quan giàu sang trở về quê quán
Làm đẹp nhà tươi sáng làng xưa
Rồi cây muốn lặng gió đưa
Khiến người quân tử không vừa lòng than
Quan hưu trước nghèo nàn treo kiếm
Hàng xóm thăm nên kém bạc vàng
Hoa thơm rơi rụng tan hoang
Chỉ còn lạnh lẽo cõi lòng tháng năm