Thơ » Việt Nam » Cận đại » Nguyễn Khuyến » Thơ chữ Hán » Vũ phu đôi
Thơ » Việt Nam » Cận đại » Nguyễn Khuyến » Thơ dịch tác giả khác
Đầu làng Ngang có một chỗ lội,
Có đền ông Cuội cao vòi vọi.
Đàn bà qua đấy vén quần lên,
Chỗ thì đến háng, chỗ đến gối.
Ông Cuội ngồi trên mỉm mép cười:
- Cái gì trăng trắng như câu cúi?
Đàn bà khép nép đứng liền thưa:
- Con trót hớ hênh ông xá tội.
- Thôi, thôi con có tội chi mà,
Lại đây ông cho giống ông Cuội.
Từ đấy làng Ngang đẻ ra người,
Đẻ ra rặt những thằng nói dối.