1
Gió đưa đẩy bóng hình vàng sẫm
Đem đi lời lải nhải của rừng thông

Đêm keo kiệt
Quẳng cho ăn mày đồng xu là những ngôi sao
Tĩnh mịch cũng già nua
Không còn cấm lời nói mê lũ trẻ

2
Đêm chẳng bao giờ trùng lặp
Cảnh mộng mơ không trở lại bao giờ
Ngập chìm trong sương sớm dần tan

3
Hai cặp mắt to con trẻ
Ẩn náu dưới hiên nhà tối tăm
Cửa sổ nhỏ đã không còn ánh sáng
Không hái được nữa rồi ngôi sao có hoa sương
Hoa bìm bìm câm lặng
Thần thoại không còn kể dưới ánh trăng

Từ giã rồi
Bạn tuổi thơ cùng giấc mơ sặc sỡ
Đất nước đang bay
Hãy để đường chân trời lùi nữa
Vỡ tan trong tiếng thét gào

4
Thế giới lớn biết bao

5
Trên quảng cáo màu hồng ráng sớm
Lấp lánh một vì sao xanh
Tay trong tay
Chúng mình tiến bước nhanh
Hiến tặng trời cao cái bóng mình động đậy

6
Trên lòng bàn tay nho nhỏ
Thổi bay chùm liễu nhẹ vương
Hãy cho liễu mở ra bí mật biển mù sương
Hãy cho liễu cưỡi gió kia thô kệch

7
Những gì đang huyên náo
Dường như đến tự trên trời
Ôi, kính vạn hoa – đó ánh mặt trời
Hãy xoay tròn đi nhé
Mách bảo ta vô số mộng xa vời

8
Mây đen tấu bản nhạc buồn nặng trĩu
Đã xếp thành hàng ngũ đưa ma
Mặt trời rơi xuống vực sâu xa
Niu-tơn đã chết

9
Dưới mái hiên với bầu trời lùn thấp
Đan kết lên bức rào xám chắn ngang
Chiếc nấm con bong bóng
Mọc đầy hầm hố trên đường

Mưa – giọt – giọt
Lăn qua má mặt buồn thương

10
Một bình hoa bị đập vỡ
Khảm đầy bùn đất nâu

Lau sậy yếu mềm đang kêu cứu
Chúng tôi biết ngăn chặn thế nào
Cuộc tàn sát điên cuồng nhường ấy

11
Có thể
Chúng tôi sẽ vậy
Mất đi đất đai và ánh mặt trời
Cũng mất đi cả chính chúng tôi

12
Hy vọng
Những gì tặng lại của trái đất này
Sẽ trở nên nặng trĩu

Tĩnh lặng
Lạnh lùng thay
Hoa sương tan theo mù đã tan bay

13
Đêm
Mạng xanh trong veo
Kết mạng ánh sao

Tiếng chuông báo thức
Giai điệu nghiêm trang
Khiến tôi tin rằng đã chết

14
Sóng tím đen đã đông cứng lại
Ở dưới khe sâu
Dưới cầu nhỏ chênh chao
Quạ đen bay liệng
Chẳng nghe một tiếng động nào

15
Bồ câu đã vội vã bay đi
Rơi xuống một chiếc lông tinh trắng

Bé con ơi
Từ trong dòng máu mẹ
Con đã kế thừa gì

16
Nước mắt mặn vô cùng
Ôi! Đó là đại dương cuộc sống

Mong mỗi con người đang sống
Hãy cười cho thật lòng
Hãy khóc cho thoả thích

17
Cuối cùng
Tiếng sấm cũng đã lặng câm
Tối đen
Đã che đậy nhớp nhơ và tội ác
Cũng đã che cả trong veo ánh mắt

18
Một chiếc đèn tù mù
Tiêng nổ bay lép bép
Vẽ những gì của tinh cầu khác
Theo tiếng thở dài của vệt khói màu lơ
Nó hái xuống quầng xanh nhạt

19
Bay lên không trung quả khí cầu vàng
Sợi dây vô hình chúng tôi giữ mối

Bóng cứ bay đi
Bay qua trùng dương tăm tối
Bay hướng trời cao trong sáng vô ngần

20
Đồng hồ báo thức
Giai điệu trang nghiêm này
Mang ý nghĩa gì đây?

21
Hy vọng
Những gì tặng lại của trái đất này
Trở nên nặng trĩu

Yên tĩnh
Lạnh lùng thay!