Sầu xuân tràn ngập chán chường ăn,
Lòng tự biết lòng, nói khó khăn.
Lúc tựa lầu son khi trở gối,
Vương phấn song tường lẫn chiếu chăn.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]