"Anh là ai? Anh từ đâu tới?
Tôi sẽ không và không thể trả lời
Tôi là con của chốn không người, không nhà cửa
Tôi là người xa lạ đến từ xa

"Tôn giáo của anh? Tín ngưỡng của anh?
Tôi chỉ biết điều này: Tôi không biết
Và nếu tôi bỏ qua con đường chính trực
Sai lầm của tôi chẳng dạy dỗ gì tôi
Nhưng Chúa là người đầu tiên và là người cuối cùng tôi tìm đến

"Cuộc sống của anh thế nào?"
Là bão tố và nỗi đau
Là cực nhọc, cuộc chiến không hồi kết
Những hứng khởi bị dập vùi, hy vọng thành ảo giác
Là những đám mây cố che khuất ánh trời
Nhưng lúc này đây tôi sướng vui vì còn sống trên đời

Bài thơ trên nằm trong tập "Những bài ca về thiên nhiên hoang dã và về tình yêu" (Vildmarks och kärleksvisor) xuất bản năm 1895

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]