Bản dịch của Ngô Văn Phú

Chia tay không hận vội,
Thôi hãy tạm rong chơi.
Tuổi xế, tâm còn khoẻ,
Khách nghèo thường lẻ loi.
Ngàn trăng núi, một ngựa,
Muôn dặm thu, cát dài.
Muốn bẻ cành mai gửi,
Cao xanh, lặng ngắm trời.