Trên non nhà vắng buổi nhàn tênh,
Hiu rét che nghiêng lớp cửa mành.
Cỏ biếc lẫn trời say một sắc,
Nụ hồng đọng móc ướt đầu cành.
Thân như mây lẻ, non hằng nhớ,
Lòng tựa giếng xưa, sóng chẳng sinh.
Hương bách chừng tàn trà đã nguội,
Chim kêu xuân mộng khéo tan nhanh.