Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Từ khi đày xuống cõi trần gian,
Hơn sáu mươi năm, nháy mắt tàn.
Dưới ánh trăng thu lầu Bạch Ngọc,
Chầu trời, như cũ dựa lan can.