Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Có người con gái ngồi chung,
Như hoa cây thuấn đẹp dung nhan người.
Ngao du sắp sửa mọi nơi,
Thì nàng đeo ngọc cư dời gót đi.
Mạnh Khương nàng đẹp ai bì,
Thật là đẹp đẽ thêm khi thanh nhàn.