Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Chợt gặp lời chẳng mở,
Mong thứ tội dại khờ.
Đa bệnh chạy xuôi ngược,
Bất tài gây đỗ vỡ.
Biển xa sông về gấp,
Trời lạnh trăng bơ vơ.
Nâng chén thời tự hỏi
Ngựa mỏi đường xa mờ.