Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Quạ kêu vội dắt con theo,
Chẳng về rừng vội hạc kêu gọi đàn.
Kiếm ăn đáp gặp bùn tràn,
Bay cao thì giận trời càng âm u.
Vang vùng biên giới mưa thu,
Khí trời u ám mây mù xuống sông.
Vùng nam lữ khách ngoái trông,
Nước nhà luôn nghĩ dù lòng xa quê.