Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Sông Thao từ biệt lòng bồi hồi,
Thơ rượu luận bàn chỗ đến chơi.
Trăng tỏ Bình Than thuyền viễn xứ,
Hoa mai Đông Ngạn sắc hồng tươi.
Trong triều Hà Lão người cao nhất,
Kẻ sĩ Trình Công hiếm ở đời.
Linh các thanh nhàn là chốn sống,
Nhớ chăng người cũ tận chân trời?