Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Gió êm, núi lặng, quá canh ba,
Đàn đánh mình nhìn hướng xóm hoa,
Tưởng đến dòng Hương đêm nguyệt sáng,
Bồi hồi thương nhớ đến quê nhà.