Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Cười tự lo đeo cả Ấn Sơn,
Lạc Thành sao Phúc sáng nhiều hơn,
Mưa ơn nhuần tưới trời xanh ngút,
Ích nước nghiên thần một vệt son.
Tặng áo thẹn không quyền nước Trịnh,
Động mi xé lụa phục Ngô vương.
Đầu thuyền nhận chữ vàng lời ngọc,
Xem mở bao lần đều đốt hương.