Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Có ai nhớ đến kẻ này,
Tới đâu nơi ấy lấy ngay làm nhà.
Cánh đồng khóm trúc sắc hoà,
Sóng tuôn bọt bãi cát vào mùa xuân.
Trồng cây thuốc chữa bệnh dân,
Ngâm thơ là để giải khuây lòng phiền.
Nghe như bỏ chạy ngựa Phiên,
Hỏi thăm sửng sốt mừng miền kinh đô.